Đến nay, chúng ta có hơn 4 triệu
đồng bào ruột thịt định cư tại hơn 100 quốc gia, vùng lãnh thổ. Dù bị các thế lực
phản động luôn o ép, tuyên truyền xuyên tạc, thậm chí khủng bố, nhưng bà con Việt
kiều nói chung, những người con ở Mỹ nói riêng luôn hướng về Tổ quốc.
Không giống như đại đa số người
Việt đã định cư thành công tại Hoa Kỳ, những kẻ cuồng tín chống phá Việt Nam
(CCCĐ) hình như không có ý định hội nhập vào xã hội MỸ. Thay vì hội nhập vào
sinh hoạt địa phương, họ lập bè lập nhóm chính trị, lợi dụng danh nghĩa “cộng đồng”
để bòn rút tiền của bà con làm ăn chân chính , tiền “fund” của chính phủ BU . Họ
muốn tái lập một Việt Nam Cộng hòa thu nhỏ tại mỹ với saigon little là thủ đô của
cái gọi là “tiền đồn chống cộng”. Chính vì thế mà bọn CCCĐ yêu cầu chính quyền BU
phải “công nhận” lá cờ vàng ba sọc đỏ đã chết gần 47 năm qua. Bọn CCCĐ ngang
nhiên và trịch thượng yêu cầu chính quyền BU không hợp tác kinh tế với việt nam
và đưa Việt Nam vào sổ đen “các nước cần được quan tâm đặc biệt”. (Đúng là cõng
rắn cắn gà)
Mặc dù những kẻ cuồng tín và cực
đoan này lúc nào cũng tru tréo , vỗ ngực là công dân mỹ, nhưng trong hành động
thực tế bọn chúng không bận tâm nhiều đến trách nhiệm của người là công dân BU,
chúng chỉ chú trọng đến việc chống phá Việt Nam, hơn là góp phần vào việc tranh
luận các vấn đề liên quan đến nước mỹ. Vì dồn tâm lực quá nhiều vào công việc
chống phá Việt Nam, khi đối đầu với các vấn đề địa phương bọn CCCĐ hoàn toàn cứng
họng, và trở thành những người câm điếc khi sống ngay trên đất BU được mệnh
danh là thiên đường tự do. CCCĐ chẳng có gì để nói đến vấn đề mà các công dân hạng
nhất của BU đang quan tâm , thất nghiệp, nghèo khổ hiện tại đang gia tăng.vv..
Thay vào đó, CCCĐ liên tục hăng
say ngụy tạo ra những thông tin về Việt Nam và tuyên truyền bôi nhọ hình ảnh Việt
Nam với một số chính trị gia của BU không có thiện cảm với VN . Họ tô vẽ một Việt
Nam nghèo nàn, lạc hậu, vô luật pháp, khủng hoảng, thối nát, không có nhân quyền,
không có tự do tôn giáo, v.v. và v.v.
Theo tiêu chí của chúng thì :“Thà
nói láo còn hơn bỏ sót”, bất cứ Việt Nam làm điều gì cũng sai trái. Dù cho Việt
Nam có chính sách đúng đắn thì dưới mắt CCCĐ vẫn là phục vụ cho mục tiêu sai
trái ! Bởi vì họ chưa từng bước chân về Việt Nam suốt một thời gian dài mà thậm
chí có thể là cả 47 năm , cho nên CCCĐ nhìn Việt Nam qua con mắt của những kẻ
mù sờ voi hoặc cố tình bóp méo sự thật.
Nếu những ai đã từng nghe qua những
ngụy tạo của nhóm người cuồng tín và cực đoan trong “cộng đồng” mà chưa lần ghé
Việt Nam, thì một chuyến đi thực tế ở Việt Nam sẽ là một cú sốc. Sau gần 50 chiến
tranh tàn khốc, người Việt nhanh chóng tự mình từng bước phát triển đất nước.
Việt Nam ngày nay là một đất nước đa dạng, trẻ trung, sống động, phát triển với
dân số trên 90 triệu người. Nói chung, trong bất cứ chỉ tiêu xã hội và kinh tế
nào, Việt Nam đều đạt được những tiến bộ tích cực.
Đó là điều đã được khẳng định
trong Nghị quyết 36-NQ/TW (ngày 26-3-2004) của Bộ Chính trị Ban Chấp Hành Trung
ương Đảng Cộng Sản Việt Nam và chương trình hành động của Chính phủ nước Cộng Hòa
Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (ngày 23-6-2004), nhằm thực hiện tinh thần đại đoàn kết,
hòa hợp, hòa giải dân tộc, cùng nhau bảo vệ và xây dựng đất nước giàu mạnh.
Khi chế độ VNCH sụp đổ vào 30-4-1975, đất nước được thống nhất, nền hòa bình mà
hàng chục triệu người Việt Nam mong chờ suốt mấy mươi năm đã trở thành hiện thực.
Một bộ phận trong hơn một triệu sĩ quan, công chức, binh lính của bộ máy chính
quyền chế độ cũ đã ra đi theo những chuyến tàu di tản
Những năm tiếp theo, đất nước ta vừa phải dồn sức khắc phục những hậu quả nặng
nề của cuộc chiến tranh để lại, vừa phải tiếp tục chống thù trong giặc ngoài, bảo
vệ Tổ quốc ở biên giới hai đầu đất nước trong điều kiện bị các thế lực quốc tế
bao vây, cấm vận ngặt nghèo. Những khó khăn trong giai đoạn này bị bọn CCCĐ thổi
phồng, bóp méo, xuyên tạc, kích động… nhằm lôi kéo một bộ phận người miền Nam
ra đi bằng con đường vượt biên.
Sau đó, qua việc hai Chính phủ Việt
Nam – Hoa Kỳ đã thống nhất cho xuất cảnh đoàn tụ nhân đạo theo trương trình ra
đi có trật tự, cộng đồng người Việt ở Mỹ có thêm nhóm “đoàn tụ”… Vậy là hình
thành cộng đồng“di tản”, “vượt biên”, “đoàn tụ” , số người Việt ngày càng gia
tăng theo thời gian. Trên thực tế tại nước sở tại BU có một bộ phận người Việt
CCCĐ đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, ra sức chống phá đất nước, phá hoại
mối quan hệ hợp tác giữa nước sở tại và Việt Nam…
Trong cộng đồng người Việt ở nước
ngoài hiện có gần 700 tổ chức, hội đoàn, hơn 400 tờ báo, tạp chí, 46 đài phát
thanh, truyền hình bằng tiếng Việt, 74 nhà xuất bản… Để thực hiện âm mưu chống
Việt Nam, nhiều năm qua các thế lực cực hữu ở các nước sở tại đã hà hơi tiếp sức
cho bọn phản động cực đoan thâm nhập, lũng đoạn các tổ chức hội đoàn và hệ thống
báo chí xuất bản này.
Bọn CCCĐ dùng phương tiện, lực lượng
này để chống phá đất nước dưới chiêu bài đòi “tự do, dân chủ, nhân quyền”. Bọn
“lưu manh chính trị” này sẵn sàng đàn áp, chụp mũ, hãm hại bất kỳ ai – nhất là
giới cầm bút khi họ muốn hướng về Tổ quốc. Chúng gào thét chửi rủa những nhà
báo như KBCHN.NET , VIETWEEKLY , PHỐ BOLSA TV khi họ về VN tìm hiểu thực tế . Để
cho ép phê hơn bọn CCCĐ còn lôi cả vợ con những nhà báo dũng cảm này băm vằm
trên mặt báo , một trò bỉ ổi của bọn quái vật đội lốt người CCCĐ.
Những văn nghệ sĩ, trí thức nổi
tiếng khi có dịp về thăm quê hương, lập tức bị chúng “mở chiến dịch” tuyên truyền
và vu khống đủ điều. Các nghệ sĩ ở VN sang BU biểu diễn một cách thuần túy về
nghệ thuật cũng bị đám người “quái vật” này gào thét tẩy chay một cách điên cuồng
, việc đã xảy ra đối với nghệ sĩ Hồng Vân, ca sĩ Đàm vĩnh Hưng ..vv..
Thêm vào đó là cuộc mưu sinh nơi
đất khách quê người thấm đẫm những khó khăn cực nhọc bởi nạn kỳ thị màu da, bởi
những ám ảnh thất nghiệp, bởi khác biệt về ngôn ngữ, văn hóa… đã làm cho những
nhà báo có tâm huyết với đât nước , dân tộc tại hải ngoại đã dùng ngòi bút nói
lên sự thật , vạch trần những sai trái của bọn người thiếu nhân cách trong cộng
đồng người Việt . Bên cạnh đó, các thế lực CCCĐ đã lũng đoạn hầu hết các hội
đoàn, báo chí – xuất bản để chống phá đất nước.
Chúng khống chế các cơ quan truyền
thông hòng bóp nghẹt tự do ngôn luận bằng nhiều thủ đoạn đê hèn để người Việt hải
ngoại suốt mấy chục năm toàn thấy những những thông tin sai lệch về đất nước
gây cho người đọc những ngộ nhận về chính sách hòa hợp dân tộc. Chính phủ Việt
Nam đã tổ chức hai lần đại hội Việt kiều, tạo điều kiện cho bà con có dịp về hội
tụ ở quê cha đất tổ , lần thứ nhất năm 2009 và mới đây nhất là ngày 26-9-2012 .
Tại hội nghị này đã cho chúng ta
thấy phần lớn bà con người Việt ở hải ngoại đều có tấm lòng hướng về đất nước ,
nhìn nhận một cách rất khách quan về những thuận lợi cùng với những khó khăn và
thách thức phía trước cho sự tồn vong của dân tộc. Không khí ấm áp của hội nghị
đã nói lên những tình cảm của tất cả những người con gốc Việt trong và ngoài nước.
Những lo lắng suy tư về công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước lúc nào cũng là vấn
đề được bà con quan tâm nhất .
Trong các bài phát biểu , tham luận
của các kiều bào đại diện cho các vùng và lãnh thổ có người Việt Nam cư trú
trên khắp thế giới đã nói lên điều đó . Điều đặc biệt trong hội nghị lần này điều
quan tâm nhất của bà con kiều bào là vấn đề bảo vệ biển đảo đã được Thiếu Tướng
Nguyễn Thanh Tuấn cục trưởng cục tuyên huấn quân đội nhân dân Việt Nam gải tỏa
bằng bài phát biểu và thông báo cho bà con hải ngoại những điều mà từ trước đến
nay được coi là “vùng nhạy cảm” thì nay nó đã được khẳng định tính nhất quán
trong vấn đề đối với Trung Quốc mà từ trước gọi là “nước lạ”, “tàu lạ” …vv..
Trong những năm gần đây, nhiều Việt
kiều từng giữ những cương vị cao trong chính quyền Sài Gòn cũ, những doanh nhân
, trí thức, văn nghệ sĩ đều trở về nước và được Nhà nước tạo mọi điều kiện tốt
nhất để sinh hoạt, làm ăn, hoạt động tôn giáo, nghệ thuật. Bà con trong nước
cũng dành tình cảm chân thành của những người “cùng máu đỏ da vàng” cho những
ai trở về đóng góp xây dựng và bảo vệ quê hương, không phân biệt đối xử hay có
định kiến. Điều này thì cờ vàng CCCĐ không thể bịt mắt bà con trong cộng đồng
được.
Các nhóm phản động lưu vong CCCĐ
đã xúi giục, cưỡng ép một số người mang “cờ vàng” ra biểu tình, la ó, thể hiện
sự vô tri , vô giác , ngu xuẩn , đi ngược lại xu thế tất yếu của thời cuộc. Đây
là những hành vi vừa kéo dài hận thù, chống lại hòa hợp, hòa giải dân tộc, vừa
thể hiện tính cách côn đồ , quái thú “phi quân tử”, vô văn hóa..của bọn đội lốt
người mà người ta thường gọi chúng là CCCĐ , bọn chúng chỉ là kẻ “ăn mày dĩ
vãng” không hơn không kém .Chúng không cư xử đúng với truyền thống của người Việt.
Dân tộc đã có hơn 4000 năm văn hiến trong công cuộc dựng nước và giữ nước. Dân
tộc Việt Nam sẽ mãi mãi trường tồn , đất nước ngày càng thịnh vượng , trong,
ngoài đoàn kết . Những kẻ có dã tâm phá hoại nếu cần thì dân tộc này sẽ gạt họ
qua một bên trên con đường tiến lên phía trước.
TỪ CỰC ĐOAN ĐẾN MÙ QUÁNG
Với 4,5 triệu người Việt Nam đang
sinh sống, lao động và học tập tại 103 nước và vùng lãnh thổ con số ngày càng
tăng lên nhanh chóng. Theo đánh giá của Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước
ngoài (UBNNVNVNONN) vai trò quan trọng của kiều bào trong ngoại giao chính trị,
ngoại giao kinh tế và đặc biệt trong ngoại giao văn hóa ngày càng được khẳng định.
Nhưng vẫn còn một bộ phận nhỏ người Việt ở hải ngoại mà đặc biệt là tại Hoa Kỳ
trong tâm trí của họ vẫn mang sự thù hận một cách “bất thường”. Đành rằng mỗi một
dân tộc trên trái đất này cũng có những mặt tốt – xấu đan xen lẫn nhau nhưng có
lẽ một bộ phận nhỏ người Việt ở hải ngoại chống cộng cực đoan (CCCĐ) là một
trong những bộ phận người Việt chất chứa nhiều mâu thuẫn bên trong nhất. Họ đã
để cho sự xung đột bên trong của mình tồn tại dai dẳng nhất, phi lý nhất. Các
mâu thuẫn cứ liên tục xuất hiện, đấu tranh và giằng xé lẫn nhau. Một vết thương
mà 47 năm đã trôi qua không lành miệng vì thái độ cực đoan đến mức phi lý của
nhóm người này. Một dòng sông tuy rằng có sự hợp nhất của vô vàn dòng chảy
trong hành trình chảy ra đại dương mênh mông , vậy mà dòng sông đó nó luôn có một
bên lở và một bên bồi. Nhưng hai bờ đó không bao giờ ngăn cản con sông chảy ra
biển. Một sự thật đã và đang diễn ra mà càng ngày bộc lộ sự non kém về chính trị,
ấu trĩ về tư duy của bộ phận người Việt CCCĐ này.
Hiện tượng phe cánh xô bồ lộn xộn
trong tổ chức ở hải ngoại, đã làm mất đi sức mạnh thật sự của đồng bào hải ngoại
, mất đi tình đoàn kết quý báu của phần lớn người Việt còn có lòng với quê
hương đất nước. Thật đáng tiếc, trong cộng đồng có một số người đã nhận thức lệch
lạc , họ cố bám víu vào một quá khứ, chối bỏ những gì mà dân tộc Việt Nam đang
nỗ lực cùng chính phủ làm nên bộ mặt mới của đất nước, họ vì mục đích cá nhân,
phe nhóm sẵn sàng chà đạp lên lợi ích cộng đồng. Còn đối với lợi ích quốc gia,
phẩm giá của dân tộc thì chẳng khác gì câu tục ngữ “cha chung không ai khóc” hoặc
“sống chết mặc bay”. Thậm chí, họ còn không tiếc lời xúc phạm, phỉ báng, miệt
thị chế độ xã hội tại Việt Nam. Trên mặt trận truyền thông để phục vụ cho phe
nhóm cờ vàng chống cộng thì sao ? Đa phần những diễn đàn trên mạng đều do tổ chức
hoặc cá nhân điều hành. Xin mời những ai muốn có sự tìm hiểu về đời sống văn
hoá , chính trị của người việt hải ngoại thì ôi thôi ! họ như lạc vào trận đồ
bát quái. Bằng những giọng điệu xuyên tạc, bằng những từ ngữ hạ đẳng, bẩn thỉu
họ chửi bất kỳ ai mà họ không ưa. Dù là cộng sản hay không cộng sản. Khi thấy
nhà nước Việt Nam rộng mở cửa đón tiếp người Việt từ hải ngoại về thăm quê
hương, làm kinh tế và đầu tư, mời chuyên viên đem tài năng về giúp nước hoặc
khi thấy con em từ trong nước sang Mỹ du học thì họ nhân danh là “người việt quốc
gia” đấu tranh cho dân chủ, tự do và vì lý do ấy họ tự cho mình quyền mạt sát
chính quyền Việt Nam lẫn bất cứ ai đóng góp công sức, trí tuệ, của cải để xây dựng
đất nước. Những ngôn ngữ mà họ sử dụng hàng ngày, hàng giờ xả ra trên các trang
mạng cực kỳ đốn mạt , nó đi đến tận cùng của thứ văn hoá lưu manh.
Chống cộng cực đoan rối loạn
phương hướng thật, khi mà hễ thấy có ai phát biểu hay làm việc gì chưa giải thích
được, thay vì cần suy xét kỹ càng, và không thèm kiểm chứng, chẳng cần tìm hiểu
mục đích sâu xa của công việc mà người đó đang làm, họ kết luận ngay đó là hành
vi tiếp tay cho Cộng sản, và không ngần ngại quy kết họ là Việt Cộng nằm vùng!
Thiết nghĩ, lá cờ Vàng dù là vật quý trọng của nhiều người, nhưng đến hôm nay
nó chỉ còn là kỷ niệm, và là biểu tượng của Người Việt di tản mà thôi. Nếu như
(cứ giả sử việc đã xảy ra) chắc gì nó đã được toàn thể hơn 90 triệu người Việt
chọn làm quốc kỳ, một khi đất nước chuyển sang một thể chế chính trị khác. Thực
tế quốc gia Việt Nam Cộng Hòa đã hoàn toàn lui vào lịch sử. CCCĐ luôn núp bóng
dưới danh xưng “cộng đồng người Việt quốc gia” để thực hiện mưu đồ của cá nhân
và phe nhóm. Đối với họ, cái gì tổn hại đến ”cộng đồng” đều xấu và phải bị trấn
áp. Cộng đồng là ai vậy? Chẳng lẽ cộng đồng người Việt Nam hải ngoại chỉ bao gồm
những người to tiếng hò hét nhất, có những hành động lời nói bỉ ổi nhất? Lúc
nào cũng đòi hỏi mọi người phải nhìn nhận tổ chức băng đảng, hội đoàn họ là
chuyện quan trọng nhất trên đời này?
Các thế lực cực đoan trong cộng đồng
người Việt ở đây đã phát động chiến dịch bao vây, khống chế các cơ quan truyền
thông, nhà báo chân chính, vì họ đã không làm theo cái gậy chỉ huy của bọn
CCCĐ, tức là không có những bài vở bôi nhọ, xuyên tạc hình ảnh đất nước Việt
Nam, không vu khống, la lối cái gọi là “chính sách độc tài, độc trị của cộng sản”,
đã thế, lại còn ủng hộ và cổ súy cho mối bang giao Việt Nam với tất cả các đối
tác trên thế giới trong mọi lãnh vực vv và vv… và một khi không nói theo ý của
chúng thì lập tức các cơ quan truyền thong, nhà báo đó bị chửi rủa, bị khép tội,
bị chụp mũ, bị vu vạ. Họ sẵn sàng nổi giận có những phát ngôn văng mạng nếu ai
đó nói ngược lại ý muốn những tiêu chí phi thực tế của phe nhóm họ. Đã từng có
những tuyên ngôn thật cực đoan như thể “kẻ nào không giống ta -theo ta là kẻ
thù của ta”. Tất nhiên, những con người chủ trương sống như vậy luôn muốn bóp
chặt ý nghĩa đa dạng của đời sống, luôn muốn biến xã hội muôn mầu trở thành một
mầu ảm đạm . Và khi đó xã hội thay vì đa sắc vận động đã trở thành một sưu tập
sống bầy đàn.
Do ấu trĩ về tư duy, sai lạc về
nhận thức, cờ vàng chống cộng cứ mơ tưởng rằng dùng những lời lẽ mạt hạng đó sẽ
lôi cuốn được một số người đứng về phe, nhóm của họ. Nhưng sự cuồng điên gào
thét đó lại có phản ứng nghịch, càng hăng hái lăng mạ nhà nước VN và những người
VN có tấm lòng vì quê hương bấy nhiêu thì với bản chất đê tiện như vậy dường
như càng bộc lộ bản chất hạ đẳng của nhóm chống cộng cực đoan, để cho những người
trong nước thấy rằng. Đó nhìn kìa, bọn dân chủ, bọn chống Cộng hải ngoại là vô
học, là cay cú và cực đoan như vậy đó. Đồng bào trong nước thấy rõ bộ mặt của bọn
chống Cộng Hải Ngoại chưa ? hãy nghe giọng điệu của chúng thì thấy ngay bản chất
của chúng. Họ đã thành công thực hiện một màn minh họa cho đài báo trong nước
tuyên truyền về hình ảnh một đám người hải ngoại hiếu chiến mù quáng, ngu dốt,
lưu manh. Qua đó làm mất niềm tin giữa những người trong nước và đồng bào bên
ngoài. Những ngày kỷ niệm 30 tháng Tư, trước đây gọi là Ngày Quốc hận trong
Tháng Tư Đen, lôi kéo cả trăm, có nơi cả ngàn người dự mít tinh, biểu tình, thì
nay không còn tổ chức nữa hay chỉ có lác đác vài người tham dự, bởi vì họ không
còn hận gì, mà còn cảm thấy có phần may mắn và còn đem tiền bạc, của cải về
giúp người trong nước.
Nếu không tha thứ, hoà giải dân tộc,
thì nguời Việt hải ngoại theo chủ trương hận thù mãi sao? Chẳng bao lâu sẽ gửi
nắm xương tàn nơi xứ người lạnh lẽo, mà chẳng bao giờ được cảm thấy niềm xúc động
rạt rào khi trở về mảnh đất quê cha đất tổ thân yêu, hay những niềm vui tràn đầy
thấy lại và hoà mình vào đám đông tại những phố phường, thôn dã ở đó mình đã lớn
lên, và gặp lại những bà con, bạn bè thân thương của những năm trẻ tuổi sôi động
xa xưa. Những người CCCĐ đó nên nhớ là khi ông Jefferson thảo Tuyên ngôn Độc lập
của Hoa Kỳ vào năm 1776, ông đã soạn đi soạn lại và, theo lời yêu cầu của các đại
biểu Quốc hội Cách mạng đầu tiên, ông xóa bỏ đoạn văn lúc đầu kết án cả dân tộc
Anh và Nghị viện Anh, mà ghi trong văn bản chung quyết là chỉ kết án hoàng gia
anh mà thôi. Sau khi rút khỏi Việt Nam, Hoa Kỳ đã cô lập hóa Việt Nam với chính
sách cấm vận hai chục năm trời, làm điêu đứng Việt Nam và khi hai nước tái lập
bang giao, Việt Nam lại là nước muốn và cần giao hảo tốt đẹp với Mỹ hơn là ngược
lại. CCCĐ họ chỉ là một phần của cộng đồng Việt hải ngoại, còn biết bao nhiêu
người khác nữa, với biết bao nhiêu ý tưởng, cảm nhận, cách nhìn cuộc sống khác.
Những cách nhìn ấy như thế nào? Vì có ai nghe thấy những tiếng nói ấy đâu. Người
Việt ai cũng sợ nói ra rồi sẽ bị sự hò hét phản đối của nhóm đang tự nhận danh
nghĩa là ”cộng đồng“. Cho nên, chúng ta hãy loại trừ cái ung nhọt đeo bám đó suốt
47 năm qua.
Một đất nước không thể mạnh lên nếu
chúng ta không thuận theo xu thế của thời đại. Ở vào những thời điểm đầy thách
thức, mỗi người dân Việt cần thể hiện lòng yêu nước của mình bằng những công việc,
hành động cụ thể nhằm góp phần xây dựng quốc gia hưng thịnh. Muốn vậy phải phát
huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc để hơn 90 triệu người Việt Nam
chung sức đồng lòng, giữ vững môi trường hòa bình, ổn định, tận dụng thời cơ
phát triển kinh tế đất nước, đồng thời tỉnh táo, linh hoạt nhưng kiên quyết gìn
giữ toàn vẹn lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc trên cơ sở những bằng chứng lịch
sử, pháp lý, phù hợp với luật pháp quốc tế. Chúng ta cũng không cho phép bất cứ
cá nhân, thế lực nào lợi dụng để hành động đi ngược lại với lợi ích của dân tộc,
lợi ích của đất nước, phá hoại những thành quả cách mạng đã được các thế hệ cha
ông dày công vun đắp bằng cả mồ hôi và xương máu. Có lẽ đến ngày hôm nay, trong
cộng đồng những người Việt yêu nước đã phần nào thấy rõ được bộ mặt thật của
nhóm người này, những người còn có tư tưởng của cờ vàng chống Cộng cực đoan. Đấu
tranh là quyền của mỗi người, họ có quyền tự chọn cho mình một cách nào đó để
tìm kiếm chiến thắng. Nhưng có thể khẳng định rằng, đấu tranh cực đoan không thể
gặt hái thành công trong bối cảnh thế giới hòa nhập này.
Tuy vậy ngay cả trong chiến
tranh, sự cực đoan trong tư tưởng sẽ dẫn đến chai cứng , mất cái mềm dẻo, mất
bình tĩnh, dẫn đến hữu dũng vô mưu. Mà đã “vô mưu” thì thường là thất bại. Chỉ
cần đặt một câu hỏi thôi: Nếu như 10 năm, 20 năm, hoặc lâu hơn nữa, chế độ Cộng
Sản mà các vị muốn đập tan nó vẫn chưa sụp đổ, các cụ (vì tuổi trung bình của cờ
vàng chống cộng hải ngoại hiện nay khoảng từ 60 đến 80) sẽ làm gì? Đố các cụ trả
lời được. Nếu họ tiên liệu được điều này thì đâu có suy nghĩ và hành động ấu
trĩ đến cùng cực như vậy. Biến thù thành bạn đã rõ trong lời tuyên bố trong bài
thuyết trình đầu năm 2005 của Đại sứ Mỹ ở Việt Nam là Marine. Theo ông, mặc dầu
liên hệ hai nước trong quá khứ không vui vẻ gì, “rõ ràng là bây giờ Việt Nam và
Hoa Kỳ không có bất đồng về chiến lược (no strategic differences)” và “Hoa Kỳ
tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam và dứt khoát chống mọi âm
mưu phân ly hay các đe dọa khác tại biên giới Việt Nam. Chúng ta có nhiều lãnh
vực chung quyền lợi về an ninh vùng và an ninh thế giới. Sự hợp tác về quốc
phòng hiện nay là bước đầu để cùng đương đầu với các thử thách về an ninh trong
thế kỷ 21.”
Sẽ là chưa muộn đối với những ai
qua sự việc lố bịch này, có ý thức tự mình điều chỉnh hành vi, cách nhìn đối với
đất nước của dân tộc mình đang chuyển động mạnh mẽ trên con đường đổi mới và hội
nhập, ngày càng nhận được sự ủng hộ rộng rãi và sự đánh giá cao của bạn bè quốc
tế.
CHÂN DUNG CHIẾN HỮU CỜ VÀNG
BÙI KIM THÀNH
Bùi Kim Thành từng được xem như
người hùng của cộng đồng cờ vàng . Khi còn ở trong nước, hành động hoang tưởng
quá quắt của bà này đã bị chồng và các con gửi vào BV tâm thần. Sở dĩ bà này có
mặt ở Mỹ cũng xuất phát từ căn bệnh tâm thần hoang tưởng nặng nề này. Tuy nhiên
cộng đồng cờ vàng lại cho rằng chồng bà là cán bộ Cộng Sản cao cấp muốn tống khứ
bà vì hành động của bà chống lại nhà nước làm tổn hại đến ông ta.
Một bệnh nhân tâm thần luôn nhận
mình là luật sư của dân oan đòi ứng cử vào các cơ quan dân cử gây rối an ninh
trật tự dĩ nhiên phải bị cưỡng chế trị bệnh theo đúng pháp luật. Tuy nhiên cộng
đồng cờ vàng mừng lắm xem đây là cơ hội để tố chính quyền Việt Nam đang đàn áp
những người đòi dân chủ. Họ phóng đại sự việc lên làm ồn ào dư luận hải ngoại,
không cần biết đến nội vụ sự việc và dĩ nhiên họ đưa bà này lên thành nữ nhi
anh hùng đang dũng cảm chống lại “cường quyền cộng sản”.
Những cái loa hải ngoại thay
phiên nhau tô hồng cho cái lý lịch chống cộng của bà và bôi đen chính quyền Việt
Nam như “lùa” bà vào thanh niên xung phong, chích thuốc cho bà điên, đánh đập
tra tấn bà dã man v.v… (Những ai ở Sài Gòn sau năm 1975 đều biết chẳng có ai bị
“lùa” vào Thanh Niên Xung Phong mà đều hầu hết đều không công ăn việc làm phải
làm đơn xin vào đó để kiếm 13 ký gạo hàng tháng.) Những tổ chức nhân quyền, những
đài phát thanh chống cộng được dịp nhảy vào ăn có kêu gọi phải thả bà “ngay lập
tức”
Hơn ai hết chính quyền Việt Nam
biết bà này khùng cỡ nào. Quản lý một con mụ tưng tửng hoang tuởng như bà này
thật là mệt hơi cho nên khi Mỹ nhận mụ này định cư chính quyền Việt Nam mừng
húm OK tức khắc.
Ở Mỹ ngay khi mụ xuống phi trường
đã được cộng đồng săn đón tấp nập, rồi họp báo, phỏng vấn búa xua, mụ đáp lại bằng
cử chỉ hôn lá cờ vàng thắm thiết. Có dịp bà tố cộng đến sùi bọt mép người điều
hành phải stop bớt bà lại. Nội dung tố cộng của bà toàn dao to búa lơn nhưng cũ
rích và rỗng tuếch, cử tọa đã mơ hồ nhận ra là bà này có dấu hiệu tứng tửng từng
tưng.
Chẳng cần nhiều thời gian để cộng
đồng cờ vàng nhận ra bà này tửng thứ thiệt không có giá trị lợi dụng và có nguy
cơ bôi bẩn cộng đồng cờ vàng. Từ đó xuất hiện những bài viết cho rằng bà là Cộng
Sản được cài vào cộng đồng để gây chia rẽ. Cái khăn vàng ba sọc đỏ luôn đội
trên đầu của bà như là một bức tranh biếm họa về lá cờ làm cho cộng đồng cờ
vàng càng ngày càng né bà và bắt đầu sợ sự có mặt của bà. Chỗ hội họp nào có mặt
bà là cảnh giác cao độ với bà vì ai cũng sợ một con mẹ tâm thần làm hỏng việc.
Không còn giá trị lợi dụng về mặt
chính trị nhưng bây giờ bà là diễn viên hài số 1 của phố bolsatv. Những câu nổi
tiếng của bà như “ luật sư của hàng triệu dân oan” “lấy quyền làm người tiêu diệt
bọn khủng bố Việt Cộng bảo vệ nước Mỹ “ trở thành “thương hiệu Bùi Kim Thành”.
Bây giờ cứ lên youtube gõ vào từ khóa Bùi Kim Thành sẽ cho ra vô số clip về bà,
nhớ đọc những comment bên dưới để xem khán giả bình luận thế nào về người hùng
của cộng đồng cờ vàng.
Có lẽ vẫn còn những thành viên cộng
đồng cờ vàng tự an ủi mình rằng bà vẫn là người hùng, bà là chiến sĩ đấu tranh
cho dân oan, bà là chiến sĩ cờ vàng nếu không sao lại hôn lá cờ vàng thắm thiết
đến thế, còn hơn cả chến sĩ cờ vàng thứ thiệt. Bà là cái gai trong mắt Cộng Sản,
Bà là một luật sư tài năng. Ở Việt Nam bà đấu tranh dũng cảm và sáng suốt không
hề tâm thần như cáo buộc của Cộng Sản , bà bị bọn khủng bố việt cộng rất thâm độc
và tinh vi chích thuốc khùng tác dụng chậm tính toán sao cho qua đến Mỹ thuốc mới
ngấm nên bà mới ra nông nỗi này.
0 Nhận xét